Khoảnh khắc ấy, trong túi người cha chỉ còn đúng 200 nghìn đồng. Anh bế con trong vòng tay, lặng lẽ lang thang giữa đêm tìm xe để đưa con về quê, nhưng không tài xế nào đồng ý – phần vì quãng đường xa, phần vì tâm lý e ngại khi chở thi thể trẻ nhỏ.
Đúng lúc tuyệt vọng, một tài xế taxi dừng lại. Nghe người cha nghẹn ngào kể chuyện, anh tài xế chỉ im lặng một lúc, rồi nói nhỏ:
“Anh cứ yên tâm, em chở giúp về. Coi như có nén nhang cho cháu. Xa xôi gì đâu, có đáng bao nhiêu.”
Người cha nghèo cố dúi tờ 200 nghìn vào tay tài xế, nhưng anh nhất quyết không nhận. Cả hành trình dài, trong khoang xe chỉ còn lại tiếng nấc nghẹn và những hơi thở nặng trĩu.